Tại sao lại thành ra thế này,Đaukhổvìbạngáicũsắpkếthômwg anh đã có câu trả lời nhưng không chấp nhận nó. Có phải vì em không yêu anh như anh nghĩ? Hay vì nhân sinh quan, tính cách của chúng ta quá khác biệt? Nhìn trời đầy nắng sau chuỗi ngày mưa buồn đầu tháng 10, anh lại chợt nghĩ mối quan hệ của chúng ta liệu có như vậy? Sau cơn mưa trời lại tạnh, nắng hồng lại chói chang hong khô đi những vệt nước buồn bẩn sau những cơn mưa ấy.
Anh từng có ý định, hay là anh bất chấp để quay lại với em, quay lại với những kỷ niệm từng tưởng chừng như đẹp đẽ ấy, quay lại khoảng thời gian ấy. Hồi đó ngày nào chúng ta luôn bên nhau, cùng chuyện trò, đi dạo, ăn uống, tối nào cũng ôm nhau ngủ, trêu nhau cả ngày không biết buồn chán. Cả những chuyến đi xa, những bức hình, những cảm xúc, những lời hứa dành cho nhau anh vẫn nhớ. Hai đứa mình cũng ra mắt gia đình nhiều lần, người thân đều chúc phúc và mong cầu cái kết đẹp cho đôi ta, rồi sao giờ mọi thứ tan biến nhanh thế.
Cơn mưa qua rồi, có thật sự nắng đẹp sẽ xuất hiện? Tại sao em vẫn liên lạc với người đó? Tại sao em lừa dối anh nhiều vậy? Chỉ vì câu nói: "Em chọn anh nên mới ở bên cạnh anh" mà anh đã tha thứ hết lần này đến lần khác, nhưng mọi thứ nên có giới hạn của nó. Em đã chạm vào giới hạn ấy. Có lẽ anh sai vì đã không cho em đủ cảm nhận anh yêu em như thế nào, giới hạn cuối cùng của tình yêu thương là đâu.
Ngày chia tay, em khóc rất nhiều, níu kéo anh trong tuyệt vọng nhưng anh đã quá tàn nhẫn và lạnh lùng. Cái tàn nhẫn với câu nhắn, lời nói tuy không mang tính mạt sát nhưng đầy thâm ý và sát thương. Sự lạnh lùng của anh đã biến em thành người vô hình trong ngôi nhà này. Anh đi đi về về như một cái bóng, mang vẻ đượm buồn trên khuôn mặt. Em ngồi đấy đối diện với những khoảng lặng trong căn phòng đó. Em buồn khóc nên quyết định rời đi vì cảm thấy mọi thứ đã chấm dứt. Nhưng chắc em không biết sau đó là chuỗi ngày dài lê thê, anh sống với tâm hồn bị giằng xé giữa được và mất, giữa thương yêu và đau khổ.
Có gì đau khổ hơn là thương yêu một người quá nhiều nhưng không dám ghì chặt để ở bên người đó. Có lẽ anh sợ chúng ta sẽ không có kết quả đẹp nếu anh và em quay lại với nhau, sợ và đau đã giằng xé con tim héo mòn này. Những hờn trách có giúp gì cho anh trong thời điểm này đây? Có vơi đi chút buồn, chút đau, nhưng sao hờn trách ấy khiến cho anh bi lụy dài hơn.
Các bạn ạ, tôi chia tay người yêu được gần một năm, cô ấy sắp lấy chồng. Tôi vừa buồn đau cho bản thân, cảm thấy tức giận và ganh tỵ với chồng sắp cưới của cô ấy và có ít nhiều lo lắng cho cô ấy về cuộc hôn nhân này. Vì có một đoạn trước đó vài tháng chúng tôi nhắn tin lại, cô ấy nói muốn lấy chồng, giờ nghĩ lại tôi cảm thấy có gì đó không ổn. Cứ để mọi chuyện diễn ra bình thường, tìm cách quên cô ấy đi hay cần làm gì? Tôi rất đau khổ khi nghĩ và nhớ về cô ấy.
Thành Nhân
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc